
Hơn 19h ngày 24/8, ông Nguyễn Đình Nuôi (65 tuổi) ở xóm Hải Bắc đã có mặt tại Trường Tiểu học Diễn Bích (Diễn Châu, Nghệ An), để cùng hàng trăm người khác, theo vận động của chính quyền, đến chỗ an toàn, tránh trú trước khi bão đổ bộ.
Ngồi chưa ấm chỗ, ông đã nhấp nhổm như còn bận rộn điều gì trong lòng. Hỏi chuyện, ông nói: “Con cái đi làm ăn xa, chỉ có tôi và vợ ở nhà. Tôi được các chú dân quân chở đến đây trước, còn vợ thì vẫn chưa đến. Tôi lo cho bà ấy”.

Trong câu chuyện với lão ngư miệt biển này, chúng tôi được lắng nghe bao câu chuyện mưu sinh nơi đầu sóng. Cuộc sống thường ngày của họ là bám biển đắp đổi qua ngày, quăng quật với bão tố trên những con thuyền chòng chành giữa khơi xa.
Thế nên, những phút thảnh thơi, ngồi trong những căn nhà kiên cố tại nơi tránh trú bão, lòng họ cũng như đang dậy sóng, như mặt biển ngoài kia ngày một dâng cao theo từng cơn gió bão.
Ở phòng kế bên, bà Đậu Thị Minh (60 tuổi) ở xóm Quyết Thành, đang chăm mẹ chồng Phạm Thị Năm nằm liệt một chỗ. Cả hai mẹ con vừa được các lực lượng xã Diễn Châu di tản từ nhà đến nơi tránh trú bão trên chiếc xe ba gác. Giữa đêm tối mưa lất phất, người con dâu 60 tuổi ôm ghì lấy mẹ chồng 85 tuổi trong chiếc xe chạy chầm chậm giữa làng trong đêm mưa.
![]() |
![]() |
"Đắp chiếc chăn mỏng lên người mẹ chồng, bà Minh chia sẻ: “Tôi nghe bà con trong xóm nói bão năm ni to, gió mạnh lắm, mình không di tản thì nguy cả mẹ cả con. Vậy là khi các chú dân quân, công an đến hỗ trợ di tản, mẹ con chúng tôi đi ngay”, bà kể.
21h ngày 24/8, nhiều người dân vẫn kéo đến nơi tránh trú bão mà xã Diễn Châu đã định sẵn. Các phòng tạm trú đèn điện sáng choang, quạt trần chạy êm ru. Phía dưới, những chiếc bàn ghế thường ngày dành cho học sinh học tập, nay được sắp xếp lại thành chỗ tá túc tạm thời.
Trong số những người đến muộn có mẹ con chị Hoàng Thị Xoan ở xóm Nam Chiến Thắng. Với chị Xoan, đây là cuộc chạy bão đầy kỷ niệm và cũng là khoảnh khắc khó quên với đứa trẻ chị vừa sinh chưa đầy tháng. Cả hai mẹ con, tay bồng, tay xách, theo chân các chiến sĩ công an, dân quân xã từ nhà đến nơi tránh trú bão trong bao nỗi niềm không tả đủ bằng lời.

Chị Xoan tâm sự: “Vì sự an toàn của mẹ và con, chúng tôi đã đến điểm tránh trú bão do xã bố trí tại Trường Tiểu học Diễn Bích. Nghe đài báo bão to, chúng tôi lo lắm. Không biết nhà cửa có bị làm sao, tàu thuyền đã cập bến nhưng có an toàn hay không”.
Trong đêm tránh trú bão 24/8 tại Trường Tiểu học Diễn Bích, đa phần là người già, phụ nữ và trẻ nhỏ. Những người đàn ông trong các thôn xóm đang cùng các lực lượng tại chỗ của xã chằng néo nhà cửa, kê chắn đồ đạc, di chuyển tài sản.
Bí thư Đảng ủy xã Hà Xuân Quang, cho hay: “Đêm nay, xã trực 100% quân số, vừa hỗ trợ người dân di tản vừa di chuyển đồ đạc đến nơi an toàn. Trước 8h ngày 25/8, tất cả người dân vùng ven sông, ven biển, vùng nguy cơ cao bắt buộc phải di tản đến nơi an toàn. Chúng tôi sẽ bố trí lực lượng cưỡng chế nếu có bất kỳ trường hợp nào người dân không tự giác chấp hành”.

Có được chỗ nghỉ ngơi yên ấm, chắc chắn ngày tránh bão là cả sự vào cuộc, quyết tâm, trách nhiệm không mệt mỏi của các lực lượng trên địa bàn xã Diễn Châu trong những ngày qua. Trường Tiểu học Diễn Bích là một trong tám điểm sơ tán mà xã bố trí để sơ tán người dân vùng nguy hiểm, có khả năng chịu ảnh hưởng khi bão số 5 đổ bộ.
Tại các vị trí tránh trú bão, các nhu yếu phẩm như mì tôm, lương khô, nước lọc… được địa phương bố trí đầy đủ với phương châm không để bất cứ người dân nào phải chịu đói, chịu khát.
Hơn 22h cùng ngày, người dân vẫn lục tục di chuyển đồ đạc theo chân các lực lượng tại chỗ đến tá túc. Cuộc chạy bão vẫn rất khẩn trương. Đêm nay, người dân miệt biển xã Diễn Châu lại không ngủ, thức trắng đón bão. Bao ánh mắt âu lo hiện rõ trên từng khuôn mặt rám nắng, cháy sạm.



Comments