
Ngày này tuần sau là kỷ niệm 5 năm ngày cưới của chúng tôi. Thông thường, vào những dịp như vậy, tôi sẽ băn khoăn trong việc chọn quà tặng cho vợ. Nhưng lần này thì khác, tôi lại đang cân nhắc xem liệu có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa hay không.
Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu. Thế nhưng, cuộc sống sau khi về chung một nhà lại khác xa so với quãng thời gian hẹn hò đầy ngọt ngào.
Trước kia, vợ tôi vốn không thích nuôi thú cưng. Nhưng kể từ sau lần vô tình gây tai nạn khiến chú chó của người hàng xóm bị chết, cô ấy thay đổi bất ngờ.

Một tuần sau sự việc, vợ tôi mang về một chú chó lông xù. Tôi nghĩ rằng cô ấy mua nó để đền cho hàng xóm. Nhưng không, cô ấy giữ lại nuôi trong nhà và từ đó cuộc sống gia đình tôi bắt đầu xáo trộn.
Tôi là người rất kỹ tính trong chuyện ăn ở, vệ sinh. Chỉ cần thấy lông chó, mèo vương vãi là đã khó chịu. Thế nhưng, chú chó của vợ để lông khắp nơi, trên sofa, thảm, giường… Có hôm, khi ăn cơm tôi còn thấy cả lông chó dính trên bát, suýt chút nữa nôn ngay tại bàn.
Trong khi tôi khó chịu thì vợ lại cưng chiều chú chó hết mực. Từ thức ăn, thuốc men đến phụ kiện đắt tiền, cô ấy không tiếc tiền mua. Cô còn ôm ấp, vuốt ve, gọi nó là “con” và xưng “mẹ”. Chưa hết, cô ấy để chó liếm cả tay, chân, thậm chí cả mặt. Hình ảnh đó khiến tôi ám ảnh đến mức không còn muốn gần gũi vợ.
Không thể chịu đựng thêm, tôi đề nghị vợ dừng việc nuôi chó. Nhưng cô ấy phớt lờ. Đến khi vợ chồng cãi nhau kịch liệt, cô tiết lộ lý do khiến tôi chết lặng: Vì không thể có con nên mới nuôi chó để bù đắp.
Nghe vậy, tôi im lặng. Dù không thích, tôi vẫn cố gắng chịu đựng. Nhưng có lẽ vì thế mà vợ tôi càng xem trọng chú chó, không quan tâm đến cảm xúc của tôi hay những người khác trong gia đình.
Tuần trước có đám giỗ mẹ tôi. Em trai tôi được thừa kế nhà thờ nên đảm nhiệm việc cúng giỗ. Những năm trước, vợ chồng tôi vẫn về phụ nấu nướng. Sau này, để đỡ vất vả, em tôi quyết định đặt cỗ, còn vợ chồng tôi chỉ mang thêm chút bánh trái về thắp hương.
Giỗ mẹ năm nay, do có việc đột xuất, tôi nhờ vợ chuẩn bị bánh trái và sang thắp hương trước. Cô ấy đồng ý, còn bảo tôi cứ yên tâm. Nhưng khi tôi đến thì không thấy vợ đâu. Hỏi ra mới biết, cô ấy mang chó đi cắt móng, tỉa lông, massage thư giãn… và quên luôn giỗ mẹ chồng.
Tôi cố giấu nhưng cuối cùng chuyện cũng vỡ lở. Khi biết sự thật, họ hàng và hàng xóm đều xì xào, nhiều người buông lời khó nghe. Tôi vừa buồn vừa thất vọng trước cách ứng xử của vợ. Sự việc ấy cho thấy cô ấy không thực sự yêu thương, cũng chẳng để tâm đến tôi và gia đình tôi.
Có lẽ đây là giọt nước tràn ly khiến tôi cảm thấy không còn lý do gì để níu giữ cuộc hôn nhân này nữa. Những ngày qua, trong đầu tôi liên tục xuất hiện ý nghĩ ly hôn.
Tuy vậy, tôi vẫn chưa thể đưa ra quyết định dứt khoát bởi trong lòng vẫn còn tình cảm dành cho vợ. Tôi đang rất bối rối và thực sự cần một lời khuyên.
Tôi nên làm gì đây?
Độc giả L.T.T.
Mời độc giả chia sẻ quan điểm và gửi tâm sự của mình đến chúng tôi. Biết đâu, câu chuyện của bạn có thể giúp ai đó tìm thấy sự đồng cảm, hoặc đơn giản là giúp chính bạn vơi đi những muộn phiền. Tâm sự gửi về email: [email protected] hoặc bình luận phía cuối bài. |



Comments