Bác thợ giữ chiếc đồng hồ quý hơn 10 năm, khách Việt kiều xúc động khi nhận lại

Date: Category:Đời sống Views:800 Comment:0


Đầu giờ chiều, tiệm sửa đồng hồ trên vỉa hè của ông Hưng trở nên đông đúc. Ảnh: Hà Nguyễn

Cha truyền con nối

Sau giờ nghỉ trưa, tiệm sửa đồng hồ của ông Nguyễn Quốc Hưng (68 tuổi) nằm trên đường 3/2 đoạn thuộc phường Phú Thọ, TPHCM trở nên đông đúc lạ thường. Không chỉ khách trẻ, nhiều người lớn tuổi cũng đến xếp hàng, chờ ông Hưng “bắt bệnh” cho chiếc đồng hồ của mình.

Anh Đức (45 tuổi) đã sửa, bảo dưỡng đồng hồ ở chỗ ông Hưng hơn 10 năm. Anh đánh giá cao tay nghề và sự tỉ mỉ của ông Hưng nên luôn đến tìm ông mỗi khi chiếc đồng hồ của mình gặp sự cố.

W-nghe-la-8.JPG.jpg
Anh Đức cho biết, ông Hưng có tay nghề cao, uy tín. Ảnh: Hà Nguyễn

Ông Hưng biết đến nghề sửa đồng hồ từ những ngày còn nhỏ, khi mê mải ngồi xem cha làm việc. Trước đó, cha ông học nghề từ một ông chủ người Tây.

Khi còn trẻ, cha ông Hưng từ Hải Phòng vào Nam làm công nhân ở đồn điền cao su. Siêng năng, chịu khó, ông được chủ đồn điền quý mến. Người này có cậu con trai bị sâu răng, đau nhức, chạy chữa mãi không khỏi. Cha ông Hưng mạnh dạn xin chữa thử và thành công.

Thấy con trai hết đau, ăn uống bình thường trở lại, người chủ Tây rất hài lòng, đưa cha ông Hưng về nhà riêng, cho làm công việc lặt vặt. Tại đây, ông có cơ hội xem người chủ Tây sửa đồng hồ.

W-nghe-la-4.2.JPG.jpg
Ông Hưng học nghề từ người cha. Ảnh: Hà Nguyễn

Mỗi khi như vậy, ông đều tỏ ra rất thích thú. Thấy vậy, người chủ Tây hỏi ông có thích nghề này không. Ông gật đầu và được người chủ Tây tận tình truyền nghề.

Sau nhiều năm học tập, đến năm 1954, cha ông Hưng chính thức ra nghề, dựng tủ sửa đồng hồ trên đường Trần Quốc Toản (nay là đường 3/2). Tay nghề giỏi, khách tìm đến đông nghịt, nhờ vậy ông nuôi được 11 người con ăn học tử tế.

Ông Hưng kể: “Hồi đó, đồng hồ là món đồ quý giá, đắt tiền, chỉ ai khá giả mới có thể sắm. Hơn thế, lúc này thợ sửa đồng hồ còn khan hiếm nên cha tôi đắt khách lắm. Ông ngồi sửa từ sáng đến chiều mà vẫn không hết khách.

Ông Hưng vẫn giữ nhiều đồ nghề do cha để lại. Ảnh: Hà Nguyễn

Hồi còn nhỏ, thấy các chi tiết máy nhỏ xíu, lấp lánh ánh kim từ những chiếc đồng hồ, tôi thích lắm. Mỗi khi cha ngồi cặm cụi chỉnh sửa đồng hồ cho khách, tôi lại đứng, ngồi mê mẩn xem.

Phần vì thấy tôi đam mê, phần vì quá nhiều việc, cha tôi dần hướng dẫn, sai tôi làm giúp những công đoạn đơn giản. Sau giai đoạn là tay sai vặt, thấy tôi thực sự đam mê nghề sửa đồng hồ, ông quyết định dạy cho tôi”.

Nuôi sống gia đình

Được cha dạy nghề, ông Hưng vừa mừng vừa sợ. Cha ông Hưng nghiêm khắc, không cho phép sai sót. Vì vậy, mỗi khi học nghề, làm việc cùng cha, ông Hưng đều phải cố gắng tập trung cao độ, đặt hết tâm trí vào công việc.

Nhờ sự nghiêm khắc này, ông Hưng rèn luyện được tính kiên trì, cẩn trọng trong công việc và có tay nghề cao. Sau hơn 10 năm học nghề, cùng làm với cha, ông Hưng chính thức tiếp quản tiệm sửa đồng hồ gia đình sau năm 1975.

Ông nói, làm nghề này phải cẩn trọng, kiên trì. Ảnh: Hà Nguyễn

Gọi là tiệm nhưng suốt bao năm qua, nơi ông Hưng sửa đồng hồ cho khách chỉ có chiếc tủ kính cũ kỹ đặt trên một đoạn vỉa hè cùng những món đồ nghề đã mòn, nhẵn bóng theo thời gian.

Thời gian đầu ra ngồi vỉa hè làm việc, ông Hưng gặp nhiều khó khăn. Ông liên tục bị sốc nhiệt vào ngày nắng nóng, cảm cúm vào mùa mưa bão. Không chỉ thế, ông còn phải cạnh tranh với nhiều thợ khác. Tuy vậy, ông không bỏ nghề.

Sau này, thị trường xuất hiện các loại đồng hồ điện tử, ông lại gặp thách thức mới. Để không bị đào thải, ông mua những linh kiện điện tử cũ về nghiên cứu. Mất hơn 2 năm, ông mới nắm bắt được nguyên lý, hoạt động và có thể sửa loại đồng hồ này.

W-nghe-la-3.JPG.jpg
Ông Hưng giới thiệu chiếc ê tô của bố. Ảnh: Hà Nguyễn

Suốt hơn 40 năm qua, ông Hưng từng sửa nhiều chiếc đồng hồ đắt đỏ như Rolex, Longines, Patek Philippe… nhưng kỷ niệm đáng nhớ nhất là lần giữ hộ chiếc Omega của một Việt kiều suốt hơn 10 năm.

Cách đây nhiều năm, người khách này đem đồng hồ đến nhờ ông sửa. Sau khi thỏa thuận chi phí, người này gửi lại món đồ để sửa, rồi rời đi, không quay trở lại.

Hơn 10 năm sau, người này bất ngờ xuất hiện, đến tiệm sửa đồng hồ của ông Hưng, mang theo hy vọng tìm lại món đồ có giá trị tinh thần với mình. Khi thấy đồng hồ vẫn mới tinh, hoạt động bình thường, người này rất xúc động.

W-nghe-la-7.JPG.jpg
Ông Hưng muốn tiếp tục làm nghề cho đến khi mắt mờ, tay run.  Ảnh: Hà Nguyễn

Ông Hưng tâm sự: “Nghề nào cũng có cay đắng, ngọt bùi. Nghề sửa đồng hồ không làm giàu được nhưng làm bằng cả cái tâm thì vẫn sống tốt.

Bằng chứng là, tôi hơn 40 năm qua chỉ ngồi một chỗ trên đoạn vỉa hè sửa đồng hồ vẫn nuôi sống bản thân, gia đình. Cái nghề này cũng giúp tôi góp phần lo được cho 3 đứa con trai vào đại học. Hiện, tôi đã có 6 cháu nội rồi, các con cũng muốn tôi nghỉ ngơi. Dù vậy, tôi chưa muốn nghỉ hưu vì còn yêu nghề, thích làm việc và muốn gìn giữ cái nghề đã nuôi sống cả gia đình”, ông bộc bạch.

Comments

I want to comment

◎Welcome to participate in the discussion, please express your views and exchange your opinions here.