
“Góc nhỏ của Thương”
Nguyễn Thị Thương (SN 2000, quê Thanh Hóa) gọi căn phòng trọ 15m2 của mình là “góc nhỏ của Thương”. Nơi đó, cô sống, làm việc, nấu ăn, dọn dẹp... và tận hưởng những khoảnh khắc đời thường với một cánh tay bên phải.
Ở tuổi 25, cô gái có chút khiếm khuyết quyết định sống tự lập xa nhà để bản thân có niềm tin “mình có thể sống tốt với hình hài bố mẹ cho”.

Thương là chị cả trong gia đình có 3 chị em, bố mẹ vừa làm xe ôm, vừa bán hàng kiếm sống. Từ khi sinh ra, cô đã không có cánh tay bên trái, cũng vì thế mà được đặt tên là “Thương”, hàm ý bố mẹ thương yêu con vô bờ.
Đến khi vào tiểu học, Thương mới hiểu rõ hơn sự khiếm khuyết của mình. Cô bị bạn bè trêu là “đứa cụt tay”, “đứa khuyết thiếu” và bảo “rồi mai này chẳng làm được gì nên hồn”... Đến giờ, Thương vẫn nhớ rõ những lần đi học về với hai hàng nước mắt và được bố ôm vào lòng an ủi.
Không cam tâm, Thương quyết học làm mọi thứ. Cô tâm niệm “việc gì mọi người làm được, mình cũng phải làm được”. Cô học cách vệ sinh cá nhân, mặc quần áo, chải tóc, nấu ăn, mang vác... chỉ với một tay. Ngày bố mẹ còn chăn nuôi, cô học thái chuối, chăm rau, nấu cám, xách cám cho lợn...
Video ghi lại cuộc sống thường nhật của cô gái 1 tay hút 1,1 triệu lượt xem trên TikTok
Thấy bạn bè đi được xe đạp, dù khó khăn muôn phần cô cũng phải học để đi cho bằng được. Đến giờ, hai bên chân Thương vẫn hằn in vết sẹo do ngã khi tập xe.
“Việc khó nhất với tôi là dùng thước kẻ. Chỉ có một tay, tôi không thể vừa giữ thước vừa kẻ dòng. Thấy vậy, bố đã làm cho tôi một chiếc thước kẻ bằng sắt đặc, rất nặng để khi đặt trên vở không bị xê dịch. Chiếc thước nặng đến nỗi làm thủng cả cặp sách nhưng đã giúp tôi suốt thời thơ ấu”, Thương kể lại.
![]() |
![]() |
Đến giờ, Thương không biết việc gì là khó nhất với mình bởi cô có thể làm được mọi thứ mà một người bình thường có thể làm. Trước việc gì đó khó khăn, cô sẽ tìm cách giải quyết thay vì than thở hay bỏ cuộc. “Tôi nhận ra, so với những người mất cả hai tay hoặc hai chân, mình còn may mắn hơn rất nhiều”, Thương nói.
Truyền cảm hứng cho mọi người
Tốt nghiệp cấp 3, Thương theo học ngành dược của một trường cao đẳng. Việc thái thuốc, bốc thuốc bằng một tay có nhiều bất tiện nên cô quyết định rẽ hướng.
Cô chuyển sang kinh doanh thời trang, học thêm các khóa bán hàng để tích lũy kinh nghiệm. Năm 2023, cô quyết định ra Hà Nội học và làm nhân viên tư vấn bán hàng, mở ra cơ hội mới cho mình.

“Có khoảng thời gian, tôi đi xin việc ở rất nhiều nơi và bị từ chối. Sau mỗi cuộc phỏng vấn, họ đều nói tôi không phù hợp. Nhiều tháng liền như vậy, tôi thấy chán nản và căng thẳng. Có lúc tôi nghĩ, giá như mình có đủ 2 tay thì sẽ có nhiều lựa chọn hơn nhưng suy nghĩ ấy chỉ thoáng qua”, Thương kể.
Đầu năm 2025, Thương về Thanh Hóa xin làm nhân viên tư vấn bán hàng cho một hãng sơn. Ngoài ra, cô còn nhận thiết kế ảnh cho một dự án của người khuyết tật.
Chỗ làm cách nhà 35km, Thương quyết định ở trọ, thuê căn phòng 15m2 có gác xép, đủ để kê giường, tủ, bếp... và có một không gian sinh hoạt hợp lý.
“Khi chuyển về, một mình tôi phải dọn phòng, sắp xếp đồ đạc... Chỉ có một tay thì việc vận chuyển cũng khó khăn nhưng kiên trì từng chút một, tôi vẫn thu xếp mọi thứ đâu vào đấy”, Thương kể.
Hơn nửa năm qua, cuộc sống của Thương dần vào guồng. Cô đi làm cả ngày, chiều về lại đi chợ, nấu ăn, tối làm công việc “tay trái” để kiếm thêm thu nhập.
Thời gian rảnh, Thương quay lại khoảnh khắc thường nhật của mình, đăng tải trên TikTok. Hình ảnh cô gái nhỏ nhắn gọt hoa quả, nấu ăn, dọn nhà... nhanh thoăn thoắt chỉ với một tay, gương mặt luôn tươi tắn đã truyền cảm hứng sống cho nhiều người.

Thương đọc được nhiều bình luận tích cực của dân mạng. Người có cùng hoàn cảnh bày tỏ sự đồng cảm, người đang gặp khó khăn trong cuộc sống thì thấy có thêm niềm tin và hy vọng...
Trong đó, Thương nhớ nhất những dòng tin nhắn tâm sự của một bà mẹ trẻ có con trai cũng khuyết 1 tay. Người mẹ đó nhắn tin cho Thương, chia sẻ về nỗi trăn trở của mình rằng làm sao để dạy cậu con trai khiếm khuyết trở thành người tự tin, tự lập, có thể sống tốt bằng nghị lực và bản lĩnh của mình.
Thương kể cho bà mẹ đó nghe cách mình học làm mọi thứ, tự tạo động lực cho bản thân. Rồi một ngày, cô nghe người mẹ đó xúc động khoe những việc cậu con trai đã học và làm được. Thương biết, bằng cách nào đó, mình đã truyền năng lượng tích cực đến mọi người.
“Tôi nhận ra, cuộc sống mà, ai cũng có khó khăn riêng, chỉ là ta nhìn nhận và vượt qua nó như thế nào. Mỗi ngày tôi đều tâm niệm, chỉ cần được sống và làm việc đã là hạnh phúc, thiếu một chút, khiếm khuyết một chút cũng chẳng sao”, Thương tâm sự.
Ảnh và video: NVCC

Comments