
Tuổi thơ cay đắng
Nguyễn Thị Trường An (SN 1996, quê Thanh Hóa) mới đây khiến cộng đồng mạng chú ý khi chia sẻ câu chuyện xúc động: Sau 29 năm cuộc đời, cô lần đầu tiên được bố cho tiền.
Với An, số tiền ấy là một dấu mốc quan trọng, chứng tỏ mối quan hệ cha con vốn nhiều trắc trở nay đang dần thay đổi.
An kể, cô sinh ra trong gia đình mà mẹ là trụ cột. Bố mẹ cô – ông Nguyễn Quốc Phấn (60 tuổi) và bà Thiều Thị Đoàn (63 tuổi, cùng quê Thanh Hóa) – sớm sống xa nhau.
Ông ở nhà, còn bà đi làm công nhân ở xí nghiệp gạch cách nhà gần 20km để kiếm tiền nuôi con. Mãi đến khi An 2 tuổi và anh trai 6 tuổi, hai anh em mới được mẹ đưa về sống cùng bố.
Tuy vậy, tháng ngày sau đó để lại trong An những ký ức không mấy vui vẻ. Bố không chí thú làm ăn, gánh nặng kinh tế đè hết lên vai mẹ. Không chỉ thế, ông còn rượu chè, nhiều lúc đánh mắng vợ con. Bà Đoàn từng nộp đơn ly hôn nhưng lại được hòa giải.

Thương con nhỏ, sợ sau này các con thiệt thòi khi lập gia đình, bà Đoàn đành chấp nhận một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.
An kể: “Lúc ấy, dù ở chung một nhà nhưng bố mẹ như thuộc về 2 thế giới khác nhau. Mẹ dù rất giận bố nhưng vẫn chấp nhận sống như vậy suốt mấy chục năm.
Tôi cũng vậy. Thay vì được giáo dục bằng tình yêu thương, tôi hay bị bố đánh. Bố vừa đánh, vừa mắng bất kể tôi đúng hay sai. Suốt tuổi thơ, tôi không cảm nhận được tình cảm bố dành cho mình.
Vì vậy, tôi từng ghét bố. Lúc học cấp 1, tôi từng tự tử nhưng không thành. Lớn lên, tôi trở nên lì đòn, không sợ bố nữa. Lớn hơn một chút, tôi chỉ muốn đi học xa để thoát khỏi cuộc sống gia đình đầy những ký ức đau buồn”.
Bố đã thay đổi
Từ ngày đi học xa, An ít tiếp xúc với bố, nên cô không bị bố đánh, mắng. Thỉnh thoảng, ông còn gọi điện hỏi thăm con. Vì vậy, An dần dần không còn ghét ông Phấn nữa.
Sau khi đi làm, có thu nhập, An chăm sóc gia đình, báo hiếu bố mẹ. Nhà thiếu tiện nghi gì, cô đều cố gắng sắm sửa, trang bị.

Mỗi năm Tết đến, An đều dành một số tiền mua quần áo mới cho các thành viên trong gia đình. Biết ông Phấn khó tính, An thuyết phục, đưa ông đi chọn quần áo mình thích.
Năm 2023, cô đưa bố mẹ vào Đà Nẵng du lịch. Trở về, ông Phấn tự hào khoe khắp xóm rằng mình có 2 con giỏi giang, hiếu thảo.
Hai năm trở lại đây, ông bất ngờ thay đổi, ít uống rượu chè, đi chạy xe ôm kiếm thu nhập, thỉnh thoảng còn chủ động mua thức ăn và đưa tiền cho vợ. Sự thay đổi ấy khiến bà Đoàn và con cái vui mừng, không khí gia đình cũng êm đềm, nhiều tiếng cười hơn.
An tâm sự: “Bây giờ, tôi thấy mẹ vui nhiều hơn. Cuộc sống gia đình cũng êm đềm hơn, không còn tiếng mắng chửi như trước.

Tôi luôn nghĩ, nếu bố không thay đổi, là phận con, tôi vẫn sẽ cố gắng làm tròn chữ hiếu dù tình cảm cha con không thể dạt dào như người khác.
Cách đây ít hôm, khi chuẩn bị ra Hà Nội làm, tôi được bố cho 2 triệu đồng. Tôi rất bất ngờ và xúc động. Đây là lần đầu tiên tôi được bố cho tiền.
Tôi không nhận nhưng ông nói: 'Tiền này so với tiền con cho bố từ trước tới nay thì có đáng bao nhiêu đâu'. Nghe câu ấy, tôi biết bố đã hiểu và thay đổi. Sau bao nhiêu năm, tôi tin bố đã thay đổi.
Tôi chỉ nhận từ bố 1 triệu đồng. Cầm số tiền bố cho, tôi rưng rưng nước mắt. Số tiền này không nhiều nhưng tôi thấy rất nặng. Tôi trân trọng và sẽ giữ nó làm kỷ niệm.
Hai năm qua, tôi không còn cảm xúc tiêu cực về bố nữa. Tôi thấy mình thương ông hơn. Tôi tin bố sẽ thay đổi, để về già có các con, các cháu quây quần vui vẻ, hạnh phúc hơn”.
Comments