
Hơn 30 năm gắn bó với Trung tâm, điều dưỡng Nguyễn Thị Thu Hà, phụ trách phòng y tế phục hồi chưa từng coi đây là một công việc đơn thuần. Với chị, đó là cách để tri ân những người lính đã hy sinh một phần máu thịt để bảo vệ Tổ quốc.
Bố chị Hà là thương binh hạng 1/4, cũng bị di chứng chấn thương sọ não, từng được điều trị tại chính nơi chị đang làm việc, còn mẹ chị từng là chiến sĩ quân y. Từ nhỏ, 3 chị em đã được mẹ dạy cách xử trí mỗi lần bố phát bệnh nếu mẹ không có nhà.
Chị Hà vẫn nhớ mãi, trước kia, mỗi lần thấy trong người bất ổn, bố thường báo trước: “Bố sắp lên cơn rồi, trói bố lại đi”. Ba chị em lại vội chạy tới trói bố vào giường, đợi cơn rối loạn đi qua. Thế nhưng, nhiều lần những cơn rối loạn đến bất ngờ, không kịp báo trước, bố chị đánh tất cả mọi người vì tưởng là quân địch.
“Bản thân tôi từng bị bố đánh nhiều nhưng tôi hiểu do bố bị di chứng chiến tranh nên chưa bao giờ giận bố mà chỉ thương bố nhiều hơn. Chính vì thế, tôi quyết tâm học ngành y vừa để chăm sóc bố, vừa chăm lo cho những người lính từng vào sinh ra tử vì đất nước giống như bố”, chị Hà chia sẻ.
Comments