
Hồ Thị Sương (SN 2003), tân cử nhân ngành Giáo dục mầm non, Khoa Sư phạm – Trường Đại học Hà Tĩnh, là cô gái dân tộc Chứt, sinh ra tại bản Rào Tre, xã Phúc Trạch (Hà Tĩnh). Câu chuyện vượt khó của em là hành trình của nghị lực, khát vọng vươn lên, và đặc biệt là kết tinh từ tình yêu thương, sự chở che của những người lính mang quân hàm xanh nơi vùng biên giới.
Tổ tiên của Sương, tộc người Chứt ở Hà Tĩnh, trước kia chủ yếu sống trong hang đá, núi rừng, gần như tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Khoảng đầu thập niên 1990, Bộ đội Biên phòng Hà Tĩnh đã phát hiện và đưa nhóm người này về sinh sống tại bản Rào Tre. Nhờ các chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, dân tộc Chứt dần được khai sáng, thoát khỏi cuộc sống săn bắt, hái lượm, từ bỏ nhiều hủ tục lạc hậu.

Hồ Thị Sương lớn lên dưới chân núi Ka Đay, nơi bản làng của em còn nhiều khó khăn. Bạn bè trang lứa sớm nghỉ học để lập gia đình, ban ngày vào rừng bẻ măng, nhặt củi, tối về nhà chăn nuôi. Sương không muốn cuộc đời mình là “một vòng luẩn quẩn” như thế.
Gia cảnh của em thuộc diện khó khăn nhất bản, cha bỏ đi từ khi em còn rất nhỏ, một mình mẹ gồng gánh nuôi bốn chị em. Từ năm lớp 6, em đã vào học tại Trường THCS – THPT Dân tộc nội trú tỉnh. Dù con đường đến trường xa xôi, heo hút, hành trình tìm con chữ nhiều gian nan, nhưng em nói mình rất thích học.
“Từ những tháng năm học ở trường nội trú, em đã ý thức rằng chỉ có học hành mới thay đổi được số phận. Con đường tri thức sẽ giúp mình có một tương lai tốt đẹp hơn”, Sương chia sẻ.
Em đặt mục tiêu bằng mọi giá phải đậu đại học. Nhờ nỗ lực học tập và tinh thần vượt khó, Sương đã trúng tuyển vào Khoa Sư phạm, ngành Giáo dục mầm non của Trường Đại học Hà Tĩnh với điểm số cao.

Sương tâm sự, ngày nhận được kết quả trúng tuyển, hai mẹ con em ôm nhau khóc. Học đại học là giấc mơ bấy lâu của em, nhưng mẹ em không thể xoay sở nổi kinh phí.
Con nuôi của biên phòng
Khi biết tin Sương, nữ sinh dân tộc Chứt đầu tiên trong bản đỗ đại học, Ban Chỉ huy Bộ đội Biên phòng Hà Tĩnh đã nhận đỡ đầu và hỗ trợ số tiền 1.500.000 đồng/tháng trong suốt 4 năm học. Sự giúp đỡ của những người “bố mẹ” mang quân hàm xanh, đó cũng chính là “phép màu” giúp Sương chạm tay tới giấc mơ giảng đường, trở thành cô giáo mầm non như mong muốn.
Rời bản xuống thành phố học tập, Sương từng nhiều lần thấy bỡ ngỡ, tự ti. Nhưng em nhanh chóng hòa nhập, trở nên tự tin, tham gia sôi nổi các hoạt động ngoại khóa cùng bạn bè.
Trong 4 năm học, Sương đã trưởng thành rõ rệt, nỗ lực rất nhiều. Bên cạnh việc hoàn thành tốt chương trình đào tạo, em còn đạt được nhiều thành tích trong nghiên cứu khoa học.

Đề tài “Nghiên cứu thực trạng và nhu cầu đào tạo kỹ năng sơ cấp cứu cho sinh viên Khoa Sư phạm, Trường Đại học Hà Tĩnh” của em được đăng trên Tạp chí Khoa học của Trường Đại học Tân Trào – diễn đàn học thuật uy tín, chuyên công bố kết quả nghiên cứu của các cá nhân và tổ chức trong, ngoài nước.
Ngoài ra, trong những năm tháng sinh viên, Hồ Thị Sương vinh dự được trao danh hiệu “Sinh viên 5 tốt” cấp trường, cấp tỉnh.
Là người theo dõi hành trình học tập của em, thầy Biện Văn Quyền, Phó Trưởng khoa Sư phạm, Trường Đại học Hà Tĩnh chia sẻ, rất khâm phục nghị lực vượt khó của nữ sinh dân tộc Chứt. Những gì em đạt được là “quả ngọt” từ sự cố gắng không ngừng nghỉ, là tấm gương sáng cho sinh viên trong trường noi theo.
Thầy Quyền cho biết thêm: “Ban đầu, nhiều giáo viên, sinh viên còn băn khoăn liệu một nữ sinh dân tộc thiểu số như Sương có thể hoàn thành chương trình đại học hay không. Nhưng chứng kiến quá trình học tập của em, sự quyết tâm và kết quả đạt được đã khiến tất cả phải khâm phục".
“Em rất hạnh phúc khi cầm trên tay tấm bằng đại học. Trên hành trình học tập, em luôn biết ơn các bố mẹ nuôi, cán bộ, chiến sĩ Bộ đội Biên phòng Hà Tĩnh, những người đã dang rộng vòng tay giúp em theo đuổi ước mơ”, Sương xúc động chia sẻ.
Giờ đây, khi đã cầm trong tay tấm bằng cử nhân, cô gái dân tộc Chứt ấy không chọn ở lại thành phố lập nghiệp. Em muốn trở về lại bản Rào Tre để gieo con chữ cho những đứa trẻ quê mình, như một cách tri ân ân tình của bản làng và những người cha, mẹ nuôi mang quân hàm xanh.
Comments